Dù rằng phiêu bạt trời xa,
Lòng tôi vẫn nhớ quê nhà An Giang,
Nhớ bao đồng lúa ngút ngàn,
Những khi nước nổi thoắt đàng thành sông,
Để rồi điên điển trổ bông,
Cho bao đàn cá thong dong tìm về.
Nhớ bao đỉnh núi mây kề,
Đó dây Phật tự bốn bề chuông ngân,
Có ông Di Lặc trắng ngần,
Ngự nơi Thiên Cấm lâng lâng nụ cười.
Nhớ sao những món mê người,
Bánh xèo ăn với rau tươi mẹ làm,
Mít, xòa, ổi, mận trời Nam,
Bao nhiêu hương ấy biết làm sao quên!
Nhớ bài vọng cổ xóm trên,
'Quê em Chợ Mới mang tên thuở nào',
Du dương khúc hát ngọt ngào,
Mỗi khi nghe đến lòng nao muốn về.
Quê hương nhớ lắm người ơi,
Thiêng liêng mảnh đất cả đời không quên,
Dù xa nhưng vẫn kề bên,
Tình yêu xứ lúa vững bền tháng năm!
(09/09/2013)
Thursday, January 9, 2014
NGÀY XA QUÊ DU HỌC
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 comments:
Post a Comment