"Lung linh bóng nước con đò, Nhớ sao Chợ Mới câu hò thủy chung
Quê tôi miền đất anh hùng, Hôm nay vẫn đẹp vô cùng ai ơi!"

"Giờ thăm lại trường xưa trong khoảnh khắc
Cảnh còn đây người đi mất từ lâu..."

"對我而言台灣留下非常深刻的印象,我所去的每一個地方,我所見過的每一個人,這都是緣分!
再見大家,再見台灣!"

A greeting from Vietnam.

Wednesday, March 16, 2016

[Download] Ấn phẩm Tờ Hoa

"Tờ Hoa" là tên tuyển tập thơ văn của học sinh trường THPT Châu Văn Liêm những năm 2003-2005. Download file pdf bản đầy đủ các trang tại đây.
(nhiều tác giả)

Friday, March 4, 2016

[Sưu tầm] Những hình thái mới của ‘giặc dốt’ ở Việt Nam

Dốt nát chưa phải là bi kịch lớn nhất của con người, mà bi kịch lớn nhất của con người là dốt mà không biết mình dốt.
Những tưởng trong một xã hội mà ai cũng bằng này cấp nọ, tràn lan cử nhân, tiến sĩ, kỹ sư… như bây giờ thì “giặc dốt” chỉ là câu chuyện của quá khứ. Nhưng, thực ra nó vẫn còn tồn tại (thậm chí là còn đáng sợ hơn xưa) dưới một “lớp áo” khác: sự ấu trĩ hay sự ngộ nhận về hiểu biết. Nói một cách nôm na bằng ngôn ngữ bình dân là: dốt mà không hề biết là mình dốt. Có thể tạm chia những người có ảnh hưởng trong xã hội (bất cứ xã hội nào) thành 5 nhóm sau đây: có quyền, có tiền, có tiếng, có bằng, và có chữ.
Một biểu hiện của bệnh ấu trĩ ở những người có quyền là việc họ thường xuyên đưa ra những quyết sách tồi nhưng bản thân họ lại không nhận ra được điều đó. Một nhà lãnh đạo giỏi có thể không cần phải biết tất cả mọi thứ, giỏi tất cả mọi việc, nhưng sẽ biết ai là người mình nên lắng nghe và ai là người mình nên tin tưởng, sẽ phân biệt được đâu là quân tử và đâu là ngụy quân tử, đâu là thực tài và đâu là ngụy tài. Nhà lãnh đạo ấu trĩ thường không có khả năng này, bởi họ đã mất đi khả năng phân biệt ai là ai, cái gì là cái gì và mình là ai.