"Lung linh bóng nước con đò, Nhớ sao Chợ Mới câu hò thủy chung
Quê tôi miền đất anh hùng, Hôm nay vẫn đẹp vô cùng ai ơi!"

"Giờ thăm lại trường xưa trong khoảnh khắc
Cảnh còn đây người đi mất từ lâu..."

"對我而言台灣留下非常深刻的印象,我所去的每一個地方,我所見過的每一個人,這都是緣分!
再見大家,再見台灣!"

A greeting from Vietnam.

Saturday, August 11, 2012

Bộ ảnh An Giang xưa và nay

Bộ ảnh xưa sau đây được sưu tập từ trước năm 2000, kèm theo là ảnh đối chiếu thời nay (ở thời điểm 2010 - 2012). Hầu hết các hình ảnh được sưu tầm từ Internet. Nhấp vào từng liên kết để ẩn/hiện nội dung từng phần!

ĐỊA GIỚI HÀNH CHÍNH TỈNH AN GIANG Ở NAM KỲ QUA CÁC THỜI


Thời Nam kỳ lục tỉnh (Pháp thuộc)

Thời Việt Nam Cộng Hòa

Thời Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa

Wednesday, August 8, 2012

Lời Phật dạy (Buddha's Teachings)

The way is not in the sky. The way is in the heart.
(DỊCH 1: Đạo nào có ở trời cao. Đạo là ở tại tâm bào chúng sanh.)
(DỊCH 2: Đường đi không ở trên trời. Đường đi là ở trong tim.)

Peace comes from within. Do not seek it without.
(Thanh bình đến tự lòng ta. Đừng đi tìm nó đâu xa bên ngoài.) 

One act of pure love in saving life is greater than spending the whole of one's time in religious offerings to the gods...
(Cúng dâng thần thánh cả đời, không bằng hành thiện cứu bề khổ đau)

Hatred does not cease by hatred, but only by love; this is the eternal rule.
(Thù hận không chấm dứt được bằng thù hận, mà chỉ bằng tình thương. Đây là lẽ muôn đời.)

Holding on to anger is like grasping a hot coal with the intent of throwing it at someone else; you are the one who gets burned.
(Giữ lấy cơn giận giống như nắm lấy hòn than nóng để ném vào ai đó; trước hết bạn sẽ bị phỏng.)

KIV Program 2012

Kỷ niệm chương trình KIV của Hàn Quốc, 2012:

Kỷ niệm tuổi thơ

Khi còn là con nít, tui thường đi chơi với mấy đứa ở xóm. Trong đôi mắt hiếu kì của trẻ nhỏ, không có gì vui bằng những trò chơi hay việc đi đó đây với bạn. Nhớ lần nọ, tui và nhóm con nít ở xóm đi hái me dốt trong vườn nhà hàng xóm. Cây me già cành trái xum xuê tha hồ cho tụi tui hái và ăn thỏa thích. Dưới tán me có một con sông đầy bèo không rộng lắm, con nít tánh hay khỉ nên sẵn đó có cành me rũ xuống, mấy đứa trong nhóm bắt chước Tarzan đánh đu từ bên này qua bên kia sông, lần lượt đứa này sang đứa khác thay nhau đu dây qua sông. Thấy vui vui,tui cũng bắt chước, hai tay cầm chặt cành me và lấy chớn, hai chân tui buông bổng ra và đu, chợt, có con nhỏ chung nhóm nắm lấy hai chân tui, nó tính đánh đu ké. Ai dè đánh đu tới giữa sông, nó sẩy tay và...tủm!!! Nó lọt xuống sông, mình mẩy dính đầy bèo và bò lên bờ, còn tui thì hạ cánh an toàn. Cả đám con nít cười to, xúm lại chọc nó, nó mắc cỡ và lấy tay trây bèo lên tụi tui làm tụi tui chạy tán loạn.
Có một thời tụi nhỏ trong xóm rủ nhau nuôi cá, và tui cũng có nuôi. Tui lén chôm 3 con cá linh trong bọc cá mà mẹ mới mua về và thả vô lu, tui nhìn nó bơi một hồi rồi bỏ đi. Đến trưa ra thăm, tui thấy 3 con đều sình bụng chết hết. Chưa nản, tui tiếp tục mua cá bảy màu về, cho nó vào chai nước suối. Lần này tui đã thành công, ngày ngày tui cùng mấy đứa đi hớt lăng quăng về cho cá. Sau một thời gian, cá lớn rõ rệt và có một bầy cá con mới được sinh ra. Thấy nước trong bình đục quá và bắt đầu có mùi, tui thay nước trong bình, ngửi thấy con cá vẫn còn tanh, tui bèn mua bịch xà bông Sunsilk đổ vào bình, tui cứ nghĩ hồ cá sẽ thơm lắm, ai dè, cá mẹ và cá con bơi lên rồi lại bơi xuống mãi,nó ngộp một hồi rồi ngủm hết trơn.
Mỗi lần sang nhà bác Hai, tụi nhỏ thường đem giấy kêu tui vẽ hình cho nó rồi sau đó cùng chơi bắt trốn, tạt hình, ăn chực chè,...Tui còn rủ mấy đứa đóng phim Bao Công do tui làm đạo diễn, tui vẽ mão, râu, ... lên giấy và cắt ra để hóa trang cho các "đào kép nhí". Trong Khai Phong Phủ, Bao Công đang xử án Quách Què thì có mấy ông ma cà tưng xuất hiện, không chần chừ, Bao Công phóng từ trên giường xuống sàn dán ngay lá bùa vào ông ma làm mấy ổng giãy độp độp chết queo!
Mười mấy năm đã qua, những đứa con nít ngày trước nay đã lớn, không biết tụi nó có còn nhớ những trò chơi thuở nhỏ hay không.
(Nguyễn Mỹ - 27/10/2006)

Thời tiền sử

Một buổi sáng như mọi khi, lớp nó vẫn học bình thường. Bỗng trên trời,nó thấy mây tối sầm lại và cuồn cuộn che khuất cả bầu trời. Các bạn nó hoảng cả lên, cảnh vật đang xoay chuyển một cách chóng mặt. Đất trời âm u, cuồn phong nổi lên cuốn tụi nó vào một cơn lốc xoáy.
Á á á...nó hét lên tuyệt vọng.
Bùm! Cả bọn dần tỉnh dậy và sửng sốt sau cơn lốc. Xung quanh tụi nó giờ là một mảnh đất rộng đầy núi non và cây cối, một miền đất yên tĩnh, hẻo lánh. Mấy đứa trong bọn chu mỏ nhìn nhau.
- Tụi bây ơi,mình đang lạc vào thời tiền sử đó - Mạnh vừa nói vừa chỉ lên trời - Nhìn kìa!
- Thằn lằn bay.
- Trông nó gớm quá!
Trước mắt bọn nó là một con thằn lằn bay bự tổ bố, da đỏ như máu, đầu đuôi nửa giống dơi, nửa giống quạ, răng thì nhọn hoắt, mắt lộ vẻ hung hăng đang bay về phía chân trời và biến mất dần.
- Ủa, sao đằng kia có hai nhánh gì ngoẹo nguậy vậy ta - Một đứa trong bọn thốt lên.
- Gió chứ gì - Đứa khác trấn an.
Và cái đó lộ ra từ từ, trông "nó" trắng ngà, nhọn mà cong, cây cối xung quanh bỗng rung rinh hết cả lên. Ôi...một con voi Ma-mút đang chạy về phía chúng nó với đôi ngà khỏe mạnh.
Cả bọn co cẳng chạy,"nó" đang lao tới ngày một gần. Bỗng, phụt, phụt,...rú ú ú...có tiếng gì làm "nó" rú lên, cả bọn nhìn lại phía sau xem chuyện gì đã xảy ra. Một bộ tộc người tiền sử! Họ đang phóng lao vào con vật. Lao phóng tới ngày một nhiều, con voi Mamút ẹo tới ẹo lui rồi ngã ngang cái độp chết tươi. Họ bu quanh xác voi lấy thịt, có mấy người khoái chí cười hô hố lên, họ người hú người hét vang cả mảnh đất ấy để mừng chiến thắng.
Chúng nó bèn núp vào một tảng đá gần đó tránh bị họ phát hiện, chờ lúc họ đi khỏi mới dám ló mặt ra.
Thế là tụi nó ngồi chèo queo, mong có đường trở về với thời đại của mình. Tụi nó nhớ tới thầy cô, cha mẹ, bè bạn.
Gầmmm...
- Lại cái gì nữa đây?
- Hình như có cái gì đang gầm, tiếng rống ngày càng gần thì phải.
- Cọp hay sư tử đây trời?
- Không phải, tiếng...tiếng gầm rất to, có cả tiếng ru...ung động mạnh của những bước chân. Không lẽ...không lẽ là...
- Má ơi, khủng long bạo chúa đó, chạy đi các bạn! Cả bọn lại chạy ma-ra-tông lần nữa. Không đứa nào dám chậm trễ. Con quái vật to như tòa cao ốc, da sần sùi với hàm răng tua tủa khát máu đang tiến lại gần tấn công tụi nó.
Phập!phập!phập!
- Hú hồn, may mà nó táp hụt.
- Suýt nữa, suýt nữa...là...là...tui sứt cái lỗ mũi rồi nè trời!
- Con khủng long này bị lé chắc. Mong rằng là vậy.
- Ối, không! Cái đuôi nó đang quất về tụi mình kìa.
- Đừng...
Bọn nó đang kề cận với tử thần. Đầu óc nó quay cuồng tối tăm.
- Vĩnh biệt. Trời ơi! Cứu tôi với - Nó la lên tuyệt vọng.
- Ê, ê, tỉnh dậy coi mậy, ngủ gục trong lớp nãy giờ đã chưa? Vô học rồi kìa - có tiếng thằng bạn đang đánh thức nó.
Nó tỉnh dậy, tay dụi dụi mắt lấy vở ra để chuẩn bị cho tiết học. Nó vừa trải qua một giấc mơ mạo hiểm, một cuộc phiêu lưu thời tiền sử xa xưa...
(Nguyễn Mỹ - 11/2004)

Thành bại trong đời

Đúc kết từ bài giảng của một nhà sư!
Đã là cuộc đua, ắt phải có kẻ thua người thắng. Có mấy ai trong đời mà không dấn thân vào những cuộc đua như thế, và chí ít ai cũng đã từng nếm mùi là người thất bại! Bạn hãy nghĩ xem, trong một cuộc đua có được bao nhiêu người chiến thắng? Rất ít phải không? Số còn lại đều là người thua trong cuộc đua đó! Mà những người thua này họ có muốn mình thua hay không? Hiển nhiên là không, nếu thế thì họ sẽ không tham gia cuộc đua đó làm gì!

Thăm xứ biển

Ngẫu hứng sau chuyến đi Rạch Giá 3/3/2012:

Là con miền sông nước
Tự nhỏ sống cùng sông
Qua một chuyến thong dong
Tôi được nhìn biển cả

Bao con sóng hối hả
Ồ ạt vỗ ngày đêm
Ôm ấp những mạn thuyền
Lăn tăn miền viễn xứ

Gió biết gì không chứ
Trời cao cuộn mây xanh
Trải nắng rộng vô ngần
Rót hoàng hôn tặng biển!

Chẳng dừng cơn lưu luyến
Trời đi tột nơi xa
Nơi con sóng khuất tà
Trời khẽ hôn biển cả.

Những cánh diều trăm ngả
Chấm phá chốn bầu không
Những đứa trẻ đứng trông
Gửi ước mong cao ngất.

Biển trời trong tầm mắt
Chất chứa những tình riêng
Xin gửi lại con thuyền
Tâm tư người viễn khách!

Mai về nơi sông rạch
Còn nhớ mãi nơi đây
Nơi sóng vỗ đêm ngày
Nơi đong đầy trời biển.

(Nguyễn Mỹ - 6/3/2012)

Tuyệt đối

"Tuyệt đối" trên đời ở chốn nao
Ta đi tìm mãi đến khi nào?
Trời đất trăng sao còn bất hảo
Huống chi người sống tuổi trôi mau.

(Nguyễn Mỹ - 26/6/2012)

Ngẫm chuyện thân tâm

Thân này có phải là ta
Mà khi mạnh khỏe khi già bệnh đau?
Dù rằng yêu mến biết bao
Thì thân tứ đại chẳng sao nghe lời.
Thấp cao đẹp xấu ở đời
Ngẫm rồi mới thấy cũng thời như nhau.
Chẳng qua chốn để nương vào
Quý chăng là chỗ sống sao cho lành!
Không màn thế sự đua tranh
Để đời bớt đục thêm thanh một phần.
Tâm không lo sợ quỷ thần
Ý không mê muội giữa đằng vô minh.
Ta làm chủ lấy thân mình
Ấy là chiến thắng quang vinh trong đời!
Người ơi nhớ lấy đôi lời
Phật xưa đã dạy tôi thời nghĩ suy.

(Nguyễn Mỹ 5h 21/4/2012)

BUÔNG XUÔI

Lẽ hơn thua người đời tranh bám lấy
Để anh em bè bạn dấy hận thù
Ta buông xuôi bao suy nghĩ phù du
Sống tự tại ấy đời âu quá đủ!
(Nguyễn Mỹ - 20/4/2012)

CHẤP NGÃ

Đúng cũng ta mà sai cũng ta
Chấp chi cho khổ cõi ta bà
Sống sao tâm thức đừng nghiêng ngả
Vạn sự ưu phiền ắt sẽ qua!
(Nguyễn Mỹ - 31/3/2012)

Đời vô thường

Núi nào núi chẳng nhấp nhô
Biển nào biển chẳng đổ xô sóng trào
Mây nào chẳng lúc thấp cao
Người nào chẳng lúc sướng đau trong đời?
(Nguyễn Mỹ - 19/7/2012)

CHÂN LÝ NÀO ĐÂU CỦA CHÍNH TA

Chân lý nào đâu của chính ta
Tự nhiên đã có đấy thôi mà
"Ta đúng người sai" đà ấy cả
Thuyền mê chấp ngã đẩy ta xa!

(Nguyễn Mỹ - 26/6/2012)

Chùm thơ Đà Lạt

Nhân chuyến đi du lịch Đà Lạt tháng 07/2011:
 THIỀN VIỆN TRÚC LÂM 1

Trúc Lâm Thiền Viện chính là đây
Rừng thông hoa cỏ lắm hương say
Xa xa hồ nước xanh xanh thẳm
Soi bóng đèo cao suốt tháng ngày!
---

THIỀN VIỆN TRÚC LÂM 2

Đời là một cõi hư vô
Cuốn ta vào những xô bồ tháng năm
Khi nào lòng biết tịnh tâm
Mới mong tỉnh giấc đoạn mầm đau thương!

---
THUNG LŨNG VÀNG 1

Rừng thông cao vút ngút ngàn
Chải cơn nắng sáng óng vàng cỏ non
Chim kêu đầu núi véo von
Làm cho lữ khách hãy còn lân la...

---
THUNG LŨNG VÀNG 2

Giơ tay chào xứ ngàn hoa
Khẽ trên cành lá sương sa vẫy mừng
Hàng cây đan nắng sáng bừng
Gió mây len lỏi nói từng lời thương!

---
THUNG LŨNG VÀNG 3

Thung lũng vàng cỏ hoa xanh mát
Rặng thông hàng hàng bát ngát vươn cao
Núi mây ôm ấp thuở nào
Để cho dòng suối ào ào cơn ghen?
(Nguyễn Mỹ - 07/2011)
(Lưu ý: Các hình ảnh minh họa được sưu tầm từ Internet)

CHỢT NHỚ

Thời áo trắng tung tăng cùng ngọn gió
Tuổi học trò bay bổng với vần thơ
Thời gian ơi sao đi mãi chẳng chờ
Để ta phải vấn vương bao nỗi nhớ?
Đâu những thuở trẻ thơ còn bỡ ngỡ
Được thầy cô nâng đỡ dắt dìu thay
Người dạy ta bao lẽ phải điều hay
Đưa ta đến ngày mai kia rực rỡ.
Giờ thăm lại trường xưa trong khoảnh khắc
Cảnh còn đây người đi mất từ lâu
Biết tìm đâu những lời dạy hôm nào
Biết tìm đâu bao mộng mơ thuở ấy?
(Nguyễn Mỹ - 2004 - lớp 11A2)

NƠI DÒNG SÔNG TUỔI THƠ

Mỗi lần về lại quê hương
Dòng sông bến nước nhớ thương đong đầy
An Giang Chợ Mới là đây
Nơi tôi ôm ấp những ngày ấu thơ!
Còn đâu ngày tháng nhởn nhơ
Bơi xuồng, bắt dế, đặt lờ, bắn bi?
Đường làng hằn dấu ta đi
Ngày ngày hai buổi những khi đến trường.
Nhớ sao đám bạn thân thương,
Giờ đây mỗi đứa một đường cách xa!
Nhớ sao lời dạy của bà,
Lời ru của mẹ ngân nga thuở nào!
Nhớ sao mùa nước tuôn trào,
Quê tôi lúa khóc dân gào biết bao!
Nhớ sao những lúc ốm đau,
Mẹ cha thức trắng lo nào lo hơn!
...
Còn nhiều lắm những công ơn
Mà bao năm tháng không sờn trong tôi,
Sông ơi ta trở về rồi
Đôi bờ sóng vỗ sóng ngồi cùng ta!

(Nguyễn Mỹ - 28/11/2011)

MƯA NƠI ĐẤT KHÁCH

Mưa rơi lã chã tự chiều,
Cõi lòng vương vấn ít nhiều nhớ thương,
Tâm tình người ở tha phương,
Nhớ sao chốn cũ quê hương đợi chờ

Hỡi ơi đất khách Cần Thơ,
Vang danh gạo trắng bên bờ nước trong,
Cho tôi hỏi với dòng sông,
Có chăng con nước về giòng An Giang?

(20h - 8/12/2011)

MIỀN THƯƠNG NHỚ

Hừng đông tôi lại nhớ nhà
Mỹ Luông Chợ Mới ấy là quê hương,
Nắng vàng đi khắp bốn phương
Cho tôi gửi chút nhớ thương theo cùng!
Về miền đất mẹ thuỷ chung
Cù lao ông Chưởng, một vùng tôi yêu,
Dòng sông tôm cá dập dìu
Đò ghe xuôi ngược sáng chiều không ngơi.
Hàng cây dọc phía chân trời
Khẽ lay cành lá gọi mời chim muông.
Dừng chân ghé chợ Mỹ Luông
Cùng vui với cảnh bán buôn rộn ràng,
Cửa nhà san sát dọc ngang
Người xe nhộn nhịp lại càng thêm đông.
Qua nơi trường cũ khẽ trông
Nhớ bao kỷ niệm tuổi hồng khi xưa,
Bạn bè tôi đã về chưa
Hay đang nếm trải nắng mưa quê người?
Ngồi nhìn đồng lúa tốt tươi
Mừng cho cuộc sống của người nông dân,
Màu xanh trải rộng vô ngần
Khiến cho trời đất chợt gần nhau hơn.
Là người phải trọng nghĩa nhơn,
Là con trước phải đền ơn sinh thành,
An Giang là mảnh đất lành,
Quê cha đất tổ chớ đành phôi pha,
Chợ mình ngày một đẹp ra,
Tình này đâu phải chỉ là bấy nhiêu!

(Nguyễn Ngọc Mỹ-8/8/2007)

ĐẤT TRỜI AN GIANG

An Giang mảnh đất phù sa
Cửu Long đời mẹ chảy qua tháng ngày.

Long Xuyên đẹp nhất nắng mai
Ôi thành phố trẻ đắm say lòng người,
Con đường phố thị đông vui
Bao cô thiếu nữ miệng cười như hoa.

Lung linh bóng nước con đò
Nhớ sao Chợ Mới câu hò thủy chung,
Quê tôi miền đất anh hùng
Hôm nay vẫn đẹp vô cùng ai ơi!

Thoại Sơn lưu dấu bao đời
Vĩnh Thanh trấn thủ tên thời còn đây,
Ngày về Núi Sập vui thay
Giang san phong cảnh xứ này thêm xinh.

Núi Sam Châu Đốc hữu tình
Bình minh sương phủ nên hình nước non,
Chim kêu đầu núi véo von
Miếu Bà Chúa Xứ về còn trông mong.

Phú Tân bát ngát ruộng đồng
Vàm Nao nối giữa hai dòng phù sa,
Dân quê chăm chỉ thật thà
Đến đây xin hãy ghé qua Giồng Thành.

Tân Châu xứ lụa lừng danh
Áo em xinh quá sao đành không thương,
Cho lòng này những vấn vương
Sóc Chăm mộc mạc phố phường nên thơ.

Ô kìa Núi Cấm mộng mơ
Tháng năm hò hẹn mây mờ Tịnh Biên,
Chiều về ngắm cảnh Lâm Viên
Thất Sơn ai vẽ làm duyên dưới trời.

Tri Tôn nhớ ghé người ơi
Tham quan Tức Dụp nhớ đời khi xưa,
Đồi cao che chắn nắng mưa
Hang sâu thuở trước đánh thưa quân thù

Hỡi dòng sông Hậu phong lưu
Hỏi chăng Người đã mấy thu ngâm mình,
Từ miền An Phú xinh xinh
Có mang theo những mối tình biên cương?

Xuôi theo dòng nước nhớ thương
Về nơi Châu Phú ruộng nương khẽ chào,
Láng Linh vùng đất anh hào
Vang danh một xứ có nào ai quên.

Châu Thành đồng lúa rộng thênh
Thuyền ghe qua lại bập bềnh Hậu giang,
Miền quê sông nước an nhàn
Cỏ cây lay động như đang gọi mời.

Miền Tây sơn thủy tuyệt vời
Là quê tôi đó, đất trời An Giang!

(Nguyễn Ngọc Mỹ-7/2007)

Chợ Mới ký sự

Chợ Mới, nơi mà tôi đã sinh ra và lớn lên...
“Lung linh bóng nước con đò
Nhớ sao Chợ Mới câu hò thủy chung
Quê tôi miền đất anh hùng
Hôm nay vẫn đẹp vô cùng ai ơi!”
Miền quê sông nước nằm giữa đôi dòng sông Tiền, sông Hậu ấy chính là nơi đã khai sinh ra chi bộ Đảng Cộng sản đầu tiên của đất An Giang, cũng chính là nơi đã lưu dấu tuổi thơ của nhiều người con kiệt xuất quê nhà. Dẫu có đi đâu về đâu, làm sao tôi có thể quên được mảnh đất thân thương tự thuở nào, nơi đã hằn in trong tôi một dấu ấn thiêng liêng mà tôi vẫn thường nâng niu và hãnh diện.

chomoi_nhcanh.jpg Nhắc đến Chợ Mới, người ta vẫn thường hay nhắc đến một vị tướng có công đầu trong việc mở mang bờ cõi phương Nam, đó là Nguyễn Hữu Cảnh, cháu 9 đời của Nguyễn Trãi. Vào năm 1698, chúa Nguyễn Phúc Chu cử ông vào Nam thiết lập chính quyền. Thuở xưa, vùng An Giang còn là một nơi hoang vu. Với chính sách kêu gọi dân nơi khác đến khai thôn lập ấp của Nguyễn Hữu Cảnh tại Cù lao Cây Sao, chốn này đã bớt bề hiu quạnh. Không lâu sau, ông đã trở bệnh và kéo quân về đến Mỹ Tho thì mất.
Để ghi nhớ công đức của ông, người dân quê tôi đã gọi cù lao Cây Sao là Cù lao Ông Chưởng, tức Chưởng cơ Lễ thành hầu Nguyễn Hữu Cảnh. Ở Chợ Mới hiện có nhiều đình miếu, dinh thờ ông như Dinh Ông ở thị trấn Chợ Mới, đình làng Long Kiến, đình làng Mỹ Luông,…

Chợ Mới

Đến An Giang có ai sang Chợ Mới ?  
Ghé xem cầu ông Chưởng của quê tôi  
Thị trấn xanh, nhà cửa rất đông vui 
  Chợ mấy tuổi mà sao nay vẫn trẻ.

Cột dây thép Long Điền trông mạnh mẽ  
Trang sử vàng đẹp đẽ đến ngàn sau 
  Nơi đầu tiên thành lập Đảng hôm nào  
Nơi ghi lại những phong trào sôi nổi.
 
Về thị trấn Mỹ Luông chiều rãnh rỗi  
Nhớ "dòng sông thơ ấu" của đời tôi  
"Cánh đồng hoang" "gió chướng" thổi tư bề  
Nguyễn Quang Sáng nhà văn quê ở đấy. 
  Chợ Mỹ Luông sáng về vui biết mấy  
Lắm thuyền ghe còn thấy áo bà ba  
Châu Văn Liêm ngày ấy đến làng ta  
Mở lớp học thiết tha đời cách mạng.


 Sang Tấn Mỹ những công trình sáng lạng  
Nhà thờ Giêng cổ kính giữa ngàn mây  
Chùa Đạo Nằm thoát tục của miền Tây  
Thương biết mấy vùng cỏ cây sông nước!

 
Ghé Hội An thăm chùa Bà Lê trước  
Rồi nhớ Huỳnh Thị Hưởng của ngày xưa  
Nữ anh hùng ái quốc buổi trời trưa 
  Cô đã chết để bao tâm hồn sống.

 
Đến Mỹ Hiệp hát lời ca thơ mộng  
Nhắc về nhà nhạc sĩ của đồng quê  
Tên của người, Hoàng Hiệp sáng muôn đời  
Cùng nhạc khúc muôn thời ta vẫn nhớ.

 
Hòa Bình ấy xóm làng trông đẹp chớ?  
Bắc An Hòa chở khách tháng ngày qua.  
Đất Long Giang tình nước buổi chiều tà  
Có Cổ Tự Tây An là thắng cảnh.

 
Đình Long Kiến trẻ cười vui nhí nhảnh,  
An Thạnh Trung đồng thẳng cánh cò bay,  
Bình Phước Xuân hớn hở những dân chài,  
Tới Mỹ An tháng ngày chăm ruộng đất.

 
Đất Kiến An ,Kiến Thành trông đẹp mắt, 
  Mỹ Hội Đông miền đất lắm phù sa,  
Xứ Hòa An, Nhơn Mỹ mát lòng ta,  
Và nhiều lắm những điều khôn xiết tả.

(Nguyễn Ngọc Mỹ-1/2006)

Những đứa em

Em chung trường phổ thông:

Thời sinh viên

Lớp đại học ở ĐHCT:


 Tốt nghiệp ĐHCT:


Châu Đốc

Cổng chào:


Thuật ngữ Phật giáo

GIÁO LÝ:
Việt ngữ Sangkrit EnglishGiảng giải




Bát chánh đạo āryāṣṭāṅgamārga Noble Eightfold PathTám đường dứt khổ
Bát nhã prajñā Topmost wisdomTrí tuệ cao thượng
Ba la mật pāramitā PerfectionSự hoàn hảo, đến bờ
Cây bồ đề
Bodhi treeCây nơi Phật xưa ngồi thiền định để giác ngộ
Chú Mantra MantraLoạt từ (có thể vô nghĩa) tạo sự chuyển hóa tâm linh, thường dùng trong Mật tông.
Diệt (đế)
Path that leads to the Cessation of SufferingTrạng thái chấm dứt khổ
Duyên
ConditionĐiều kiện hỗ trợ
Duyên khởi pratītyasamutpāda Dependent originationSự sinh khởi của các hiện tượng trong quan hệ nhân quả
Đạo (đế)
Noble Eightfold PathCon đường dứt khổ (Bát chánh đạo)
Giác ngộ bodhi EnlightenmentTỉnh thức
Không Sunyata Emptiness, VoidnessSự tỉnh thức mọi thứ như hư ảo, không trường tồn
Kinh
Buddhist scriptures/textslời Phật dạy được ghi lại
Nhân
Cause of karmaNguyên nhân, sự dẫn đến
Niết bàn Nirvana NirvanaTrạng thái giải thoát khỏi luân hồi
Quả
Result/Effect of karmaHậu quả
Sắc Namarupa Name-and-formTâm sinh lý
Vô minh avidya unwise, ignoranceSự si mê, không hiểu thấu sự thật
Vô ngã anatman non-selfMọi thứ đều là giả hợp, không có cái "tôi" thực sự.
Vô thường anicca impermanenceMọi lẽ đều chuyển hoá và biến đổi, không thường hằng bất biến.
Khổ (đế) dukkha sufferingSự không hài lòng, sự chịu đựng
Luân hồi samsara reincarnationSự sống - chết liên tục, tái sinh
Nghiệp karma karmahành động của bản thân
Ngũ uẩn
Five aggregatesNăm thành phần tạo nên tâm sinh lý con người (sắc-thọ-tưởng-hành-thức)
Quy y śaraṇa refugeQuay về nương tựa
Tứ diệu đế catvāri āryasatyāni 4 noble truthBốn sự thật vi diệu, bài giảng đầu tiên của Phật thích ca
Tam bảo
Three JewelsBa nơi mà Phật tử phải nương tựa: Phật, Pháp, Tăng
Tam tạng tripiṭaka TripitakaBa phần hợp nên giáo lý đạo Phật: Kinh (sūtra), luật (vinaya), luận (abhidharma)
Tăng đoàn
SanghaTổ chức của tăng ni
Tập (đế)
Origin of SufferingNguồn gốc của khổ
Tứ đại
Four great elementsBốn thành phần tạo nên sinh lý con người (đất-nước-gió-lửa)
Tứ nhiếp pháp
Four Elements of PopularityBốn cách tăng ảnh hưởng của đạo
Xá lợi sarira relicngọc lấy từ tro cốt của các cao tăng
Xuất gia
ordainnhập vào đời sống tu hành thành tăng (Bhikkhu), ni (Bhikkhuni)
(còn tiếp...)

Nhạc Phật giáo

Lời Phật dạy (Buddha's Teachings), 2011:


Bài ca Bát Nhã, 2012:


Hoa bất diệt, 2011:

Âm thanh và hình ảnh trong video được sưu tầm từ nhiều nguồn trên Internet!

Video về An Giang tự làm

Về miền thương nhớ, 2010:


Về An Giang, 2010:


Tự tình An Giang, 2010:


Giới thiệu sơ lược về An Giang, 2008:

Tranh



2005

2004
2003
2010
2010



2005
 2012

2012
 2013
2013
 2014

Logo tự làm


Logo SV Chợ Mới, 2006 (xem video)

Logo Điện tử 2K31, 2008
Logo XD1 - ĐHTĐ, 2009
Logo THPT Châu Văn Liêm, 2010 (xem video)



Logo Nguyễn Mỹ, 2011
 Logo Nguyễn Mỹ, 2015