Wednesday, August 8, 2012

ĐẤT TRỜI AN GIANG

An Giang mảnh đất phù sa
Cửu Long đời mẹ chảy qua tháng ngày.

Long Xuyên đẹp nhất nắng mai
Ôi thành phố trẻ đắm say lòng người,
Con đường phố thị đông vui
Bao cô thiếu nữ miệng cười như hoa.

Lung linh bóng nước con đò
Nhớ sao Chợ Mới câu hò thủy chung,
Quê tôi miền đất anh hùng
Hôm nay vẫn đẹp vô cùng ai ơi!

Thoại Sơn lưu dấu bao đời
Vĩnh Thanh trấn thủ tên thời còn đây,
Ngày về Núi Sập vui thay
Giang san phong cảnh xứ này thêm xinh.

Núi Sam Châu Đốc hữu tình
Bình minh sương phủ nên hình nước non,
Chim kêu đầu núi véo von
Miếu Bà Chúa Xứ về còn trông mong.

Phú Tân bát ngát ruộng đồng
Vàm Nao nối giữa hai dòng phù sa,
Dân quê chăm chỉ thật thà
Đến đây xin hãy ghé qua Giồng Thành.

Tân Châu xứ lụa lừng danh
Áo em xinh quá sao đành không thương,
Cho lòng này những vấn vương
Sóc Chăm mộc mạc phố phường nên thơ.

Ô kìa Núi Cấm mộng mơ
Tháng năm hò hẹn mây mờ Tịnh Biên,
Chiều về ngắm cảnh Lâm Viên
Thất Sơn ai vẽ làm duyên dưới trời.

Tri Tôn nhớ ghé người ơi
Tham quan Tức Dụp nhớ đời khi xưa,
Đồi cao che chắn nắng mưa
Hang sâu thuở trước đánh thưa quân thù

Hỡi dòng sông Hậu phong lưu
Hỏi chăng Người đã mấy thu ngâm mình,
Từ miền An Phú xinh xinh
Có mang theo những mối tình biên cương?

Xuôi theo dòng nước nhớ thương
Về nơi Châu Phú ruộng nương khẽ chào,
Láng Linh vùng đất anh hào
Vang danh một xứ có nào ai quên.

Châu Thành đồng lúa rộng thênh
Thuyền ghe qua lại bập bềnh Hậu giang,
Miền quê sông nước an nhàn
Cỏ cây lay động như đang gọi mời.

Miền Tây sơn thủy tuyệt vời
Là quê tôi đó, đất trời An Giang!

(Nguyễn Ngọc Mỹ-7/2007)

0 comments:

Post a Comment